Nguyên Thạch

Đêm gánh trăng


Đêm vắng.
Vườn ai xõa cánh vàng.
Tôi người lãng tử.
Gánh trăng sang.
Tưới làng hoa trắng tơ nghìn dãi.
Mất dấu chân mòn.
Lạc đường hoang.
Hoa có bao giờ.
Thương nhớ trăng ?.
Tôi mơ theo mãi gót chị Hằng.
Tương tư.
Dệt nốt vần thơ nhớ.
Hốt vội trăng vàng.
Ai biết chăng ?.
Sương khuya giá lạnh lắm người ơi.
Cố gánh cho xong.
Mảnh trăng rơi.
Để vườn ai đó hoa tươi thắm.
Lo mãi trăng tàn.
Hoa tả tơi.
Tôi biết.
Sớm mai nắng trổi về.
Lẳng lơ đào thắm.
Lắm người mơ.
Mân mê cành mỏng rồi hái vội.
Chẳng tiếc đêm dài.
Trọn ước mơ.



Nguyên Thạch.

Được bạn: vdn 10.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đêm gánh trăng"